Trang chủ ĂN VẠ CHỊ ĐẠI
ĂN VẠ CHỊ ĐẠI

ĂN VẠ CHỊ ĐẠI

1 2 3 4 5 6 7 8 9 10
Đánh giá: 9/10 từ 1 lượt

Tác giả :

Tối Ái Mai Tử Tửu

Định dạng :

Sách PDF

Số trang :

490

Kích thước :

1.44 MB

Lượt đọc :

1

Yêu thích :

0

Giới thiệu

Toàn bộ học sinh trường trung học số 1 đều biết, Lục Tịnh An là người không thể chọc vào. Mặc dù Lục Tịnh An học hành chẳng ra sao nhưng nói đến đánh nhau cô lại vô cùng giỏi. Ngay đến tên “đầu gấu” Liên Vũ của trường bên cạnh, còn phải cung kính gọi cô một tiếng “chị An”.

Lục Tịnh An ở trường xưng vương xưng bá, tình tình tuỳ tiện, ngoài nể mặt thầy Cố, không ai có thể quản giáo cô. Cho đến một ngày, bên cạnh chỗ ngồi của “chị An” xuất hiện một “kẻ đáng ghét” tên là Phỉ Minh Sâm.

Bạn nghĩ Phỉ Minh Sâm được gọi là “kẻ đáng ghét” bởi vì cậu ấy có khả năng thay thế “chị An” trở thành lão đại mới của trường sao? Câu trả lời tất nhiên là... không phải rồi ạ.

Khác với Lục Tịnh An không màng học tập, lúc nào cũng trốn tiết, Phỉ Minh Sâm thực sự là “con ngoan trò giỏi”, "học sinh gương mẫu", vừa đẹp trai lại vừa học giỏi. Bởi vì một “tai nạn” nhỏ xíu xiu mà phải vào cùng lớp ngồi chung bàn với chị đại Lục Tịnh An.

Cố tình là, “chị An” không những không vừa mắt cậu bạn cùng bàn này, còn đặc biệt xung khắc với Phỉ Minh Sâm. Nhập học không được bao lâu, Phỉ Minh Sâm đã bị "chị An" liên luỵ đến mức phải nhập viện.

Để chịu trách nhiệm cho hành động của mình, Lục Tịnh An không những đồng ý thay Phỉ Minh Sâm chép bài rồi mang đến bệnh viện mỗi ngày, còn mơ hồ bị bạn học Phỉ lừa làm bạn gái. Từ một giao ước gượng ép ban đầu, không biết từ lúc nào dần trở thành thói quen, cô có cậu bên cạnh, cô cùng cậu chia sẻ những “yếu đuối” luôn ẩn sau trong lòng.

Rất nhiều năm về sau, có người hỏi, Lục Tịnh An và Phỉ Minh Sâm đã đến với nhau như thế nào?

“Chị An nhìn người nào đó mang nét mặt thoả mãn, nghiến răng nghiến lợi nhả ra ba chữ: Bị ăn vạ”.

Đối với em, điều hạnh phúc nhất là trong những năm tháng thanh xuân ấy, gặp được anh, cùng anh nắm tay.

Từ đồng phục học sinh cho đến váy cưới ngày trưởng thành, em nguyện ý để anh “ăn vạ” cả đời.

***

Lục Tịnh An là một cô bé đáng thương, từ nhỏ đã phải chứng kiến người cha vũ phu của mình bạo hành mẹ. Sau này lớn hơn một chút, cô cố tình đi học võ, bởi chỉ khi trở nên mạnh mẽ hơn, cô mới có thể bảo vệ cho mẹ và mình.

Lục Tịnh An luôn cảm thấy, việc học chẳng có giá trị gì. Cô không có ước mơ, không có hoài bão, không có phương hướng, cũng chẳng biết bản thân mình muốn gì. Vì thế, cô trốn tránh trong thế giới riêng của bản thân. Bởi vì cô sợ chỉ cần bước ra, tất cả mọi yếu đuối sẽ bị phơi bày dưới ánh sáng. Sau đó bản thân cô sẽ bị thiêu rụi dưới ánh mặt trời.

Thế rồi, Lục Tịnh An gặp được Phỉ Minh Sâm, cậu là ánh nắng rực rỡ và ấm áp khiến người ta phải ghen tỵ. Vì thế, cô có chút chán ghét cậu nhưng lại luôn không kiềm chế được ánh mắt nhìn về phía cậu.

Tai nạn bất ngờ sau lễ khai giảng chính là một sợi dây thần kỳ nối hai người lại với nhau. Cậu ấy cứ như tia nắng bướng bỉnh lẳng lặng len qua màn đêm tăm tối chui vào thế giới của cô, sau đó mạnh mẽ toả sáng, xua tan tất cả, sưởi ấm trái tim đã nhiều thương tổn ấy.

Lục Tịnh An là cô gái kiên cường cả bên trong lẫn bên ngoài. Tính tình cô ấy thực sự rất dứt khoát, yêu ghét rõ ràng còn đặc biệt trượng nghĩa. Trước khi gặp được Phỉ Minh Sâm, Lục Tịnh An là cô gái cứng đầu, không màng học tập càng không có mục tiêu. Sau khi gặp được cậu ấy, bị cậu ấy “ăn vạ”, cô dần học được cách mở lòng, học được cách chia sẻ, học được cách dựa vào một người cùng cậu tiến về phía trước.

Phỉ Minh Sâm là thanh niên đẹp trai, con nhà có điều kiện. Bởi vì cậu trót lo chuyện bao đồng mà phải vào học ở lớp “đội sổ”, còn gặp được “chị An”. Ban đầu, hai người bọn họ ngoài ngồi cùng bàn thì chẳng còn gì liên quan. Thế nhưng, cô gái bàn bên vừa hay là cô hàng xóm của cậu.

Vì vậy, lúc nhìn thấy vẻ mặt ngốc nghếch của cô đùa giỡn với hai chú chó nhà mình khiến Phỉ Minh Sâm chú ý đến cô nhiều hơn. Sau đó, bởi vì cô mà cậu bị “liên luỵ” nhập viện, kéo khoảng cách của bọn họ càng lúc càng gần nhau.

Nghe bạn thân Mạc Xảo Xảo của cô nói cô thích cậu, trong lòng cậu còn rất vui sướng. Thế nên, khi nghe từ miệng cô lời phủ nhận, cậu mới thấy bản thân vô cùng thất vọng. Sau đó liền bày trò khiến cô nhận lời làm bạn gái của mình.

Từ giây phút Lục Tinh An gật đầu đồng ý, Phỉ Minh Sâm đã quyết tâm phải đem cái vị trí bạn trai tạm thời này biến thành chính thức. Sau đó còn phải nâng cấp trở thành chồng của "chị An" trong tương lai.

Phỉ Minh Sâm đánh đấm không giỏi nhưng mưu mô thì không thiếu, vừa “nghèo rớt mồng tơi” lại còn hay "đánh rơi liêm sỉ" Để theo đuổi được chị đại của trường, cậu không tiếc giả bộ “yếu đuối” để được bảo vệ. Sau đó cậu mặt dày mày dạn, dùng hai chú Gâu Đần cùng em trai, em gái để lấy lòng “chị đại nhà bên”.

Cuối cùng, sau bao nỗ lực “ăn vạ” và "bám dính", boy tâm cơ Phỉ Minh Sâm cũng chính thức được trao danh phận, quang minh chính đại có được tình yêu của “chị An”.

***

Thật sự tớ muốn viết một ngàn chữ "đáng yêu" chỉ để review cho bộ truyện “Ăn vạ chị đại” này. Bởi mặc dù bối cảnh thanh xuân vườn trường không mới nhưng mà nhân vật và nội dung câu chuyện lại cực kỳ đặc biệt.

Thông thường, truyện thanh xuân thì hay đi theo con đường “lão đại” theo đuổi “nữ thần” chứ không có motip “nam thần” đi ăn vạ “chị đại” như này cả. Văn phong của tác giả lưu loát, sáng sủa, mang theo sự hài hước nhẹ nhàng, thổi vào từng con chữ hơi thở nồng đượm sức sống mới.

Nội dung "Ăn vạ chị đại" xuyên suốt có chút đơn giản nhưng tác giả có rất nhiều đoạn bẻ lái và cua khá khét sẽ khiến con tim bạn luôn được quắn quéo trong sự “vờn nhau” của đôi bạn nhỏ. Tớ xin lấy danh dự của một “Gian thần tiêu biểu” ra đảm bảo bạn sẽ không hề thất vọng khi nhảy hố này đâu ạ. Thế nên, còn chần chờ gì mà chưa nhào xuống nào. Truyện đã được nhà Sắc edit và up full public rồi nè mn

P/s: Lần này tớ giới thiệu truyện đã edit hoàn rồi nhé, cho nên mọi người đừng than thở sao tớ toàn đào hố cv - chưa edit cho mọi người nữa nha. Thấy Gian Thần yêu thương mọi người chưa nè

***

Dãy cuối phòng học, ở vị trí sát bên cửa sổ có một nữ sinh tóc ngắn đang nằm ngủ trên bàn. Truyện được edit tham gia event và đăng tại Sắc - Cấm Thành. Vui lòng không copy mang đi nơi khác. Cám ơn.

Có điều dường như cô ngủ không được an ổn cho lắm. Đôi mắt cô nhắm chặt, đôi mày thanh tú cũng nhăn thành chữ xuyên (川). Thậm chí hai bên thái dương còn có gân xanh mơ hồ nổi lên. Hai tay siết thành nắm đấm.

Vẻ mặt thoáng hiện nét dữ tợn kia như là đang mơ thấy ác mộng gì đấy.

"Reng! Reng! Reng!"

Đúng lúc này, tiếng chuông báo thời gian đọc đầu giờ vang lên khắp trường Trung học Số 1 Giang Bắc.

Lục Tịnh An mở choàng mắt. Cô vừa tỉnh ngủ nên biểu hiện có chút mơ màng.

Phòng học còn trống rỗng trước khi cô ngủ gật, bây giờ thì đã chật kín người. Đám học sinh trò chuyện ríu ra ríu rít, khung cảnh cãi cọ ồn ào, ầm ĩ lại sáng sủa khiến cho người ta cảm thấy có chút an tâm.

Lúc này Lục Tịnh An mới ý thức được rằng thì ra là cô đã ngủ thiếp đi. Những cảnh tượng vừa rồi chẳng qua chỉ là một cơn ác mộng mà thôi.

Ý thức được điều này, sự sắc sảo và mạnh mẽ trong mắt cô đều được thu lại, khôi phục lại dáng vẻ hòa nhã.

Cô che miệng ngáp một cái, vừa định duỗi người thì khóe mắt lại thấy trên lối đi nhỏ có một nam sinh đã đứng đấy tự lúc nào. Cậu ta đang kéo cái ghế ở bàn kế bên cô ra.

Cô lập tức nhấc chân đè lên trên mặt ghế.

Cậu nam sinh kia cũng coi như có cảnh giác, tức khắc buông tay ra né qua bên cạnh, thế nên lúc này mới không bị ăn một cú đá từ bàn chân đang mang giày thể thao của cô.

Cậu ta cụp mi, ánh mắt dừng trên đôi giày thể thao tung ra nửa đường kia, rồi lại chuyển ngược lên theo ống chân thẳng tắp của nữ sinh, đối diện với ánh mắt rõ ràng mang theo vẻ không vui của cô nàng kia.

"Bạn học, có thể nhờ cậu dời chân đi được không?" Cậu ta nhìn Lục Tịnh An, nói một cách mềm mỏng.

"Cậu là ai chứ?" Mặt Lục Tịnh An lộ vẻ khó chịu đánh giá cậu ta.

Nam sinh này nhìn qua thì cao hơn cô một chút, chỉ là dáng vẻ gầy teo yếu ớt gió thổi là đổ kia, có lẽ chẳng chịu nổi một cước của cô.

"Phỉ Minh Sâm". Nam sinh báo tên họ, "Bạn cùng bàn của cậu."

Lục Tịnh An nhướng mày: "Ngồi cùng bàn là thứ gì?"

"Chị An."

Nữ sinh ngồi ở bàn phía trước Lục Tịnh An nghe như thế không khỏi xoay đầu lại, cố gắng uốn nắn cô: "Ngồi cùng bàn không phải là đồ vật."

Phỉ Minh Sâm: "..."

Quanh đó có mấy bạn học đang chú ý cuộc trò chuyện của bọn họ thì phụt cười thành tiếng.

Lúc này tiếng chuông báo thời gian đọc đầu giờ đã ngừng vang, các bạn học trong lớp đều đã về chỗ ngồi, chỉ có một mình Phỉ Minh Sâm còn đang đứng, có vẻ hơi nổi bật.

Trên bục giảng, Điền Minh - giáo viên chủ nhiệm lớp 10/21 cũng chú ý tới sự hỗn loạn của dãy bàn cuối phòng học nên bước nhanh xuống.

"Bạn Lục." Cô ấy nhìn Lục Tịnh An, trên mặt mang theo nụ cười dịu dàng.

"Trước đó bởi vì lí do cá nhân, Phỉ Minh Sâm không tham gia đợt huất luyện quân sự nên các em không biết bạn ấy. Hôm nay là ngày đầu tiên bạn ấy đi học, sau này sẽ là bạn ngồi cùng bàn với em. Các em phải hòa đồng với nhau mới đúng."

Giọng nói của cô Điền cũng dịu dịu dàng dàng, mang theo vẻ mềm mại vốn có của người phương nam.

Lục Tịnh An không khỏi sầm mặt: "Ngồi ở chỗ khác không được sao?"

Điền Minh khó xử: "Trong phòng học chỉ còn bàn này trống, hơn nữa sơ đồ chỗ ngồi cũng đã sắp xếp xong từ trước khi khai giảng rồi..."

Cô Điền Minh còn rất trẻ, kinh nghiệm dạy học không dày dạn, lại là lần đầu tiên làm giáo viên chủ nhiệm, ở trước mặt học sinh khó tránh khỏi có chút không lập uy được.

Thái độ của cô ấy như vậy, ở trước mặt học sinh lễ phép có giáo dục thì còn ổn, nhưng một khi đụng trúng dạng thủ lĩnh thì sẽ dễ không quản được học sinh.

Có điều khiến cho người ta ngạc nhiên chính là, Lục Tịnh An - vị thủ lĩnh được đồn thổi đến ồn ào huyên náo khắp trường Trung học Số 1 Giang Bắc, người đã dám đánh cho huấn luyện viên ngã sấp xuống trong đợt huấn luyện quân sự, sau khi nghe xong lời này, dù vẻ mất kiên nhẫn ở trên mặt không giảm đi chút nào nhưng lại thật sự hạ chân xuống, nhường ra chỗ ngồi.

Phỉ Minh Sâm ung dung thản nhiên liếc nhìn cô một cái. Sau đó thì người bạn ngồi cùng bàn mà nhìn kiểu gì cậu cũng thấy như thiếu nữ bất lương kia quăng qua đây một ánh mắt sắc bén: "Có muốn ngồi nữa không đấy?"

Phỉ Minh Sâm cũng không giận, gật gật đầu ngồi vào vị trí của mình, móc hai vai cặp vào trên lưng ghế.

Điền Minh thấy thế, vỗ vỗ bả vai Phỉ Minh Sâm như đang cổ vũ cậu. Sau đó cô ấy cười cười đi ra ngoài. Truyện được edit tham gia event và đăng tại Sắc - Cấm Thành. Vui lòng không copy mang đi nơi khác. Cám ơn.

Thế là vị trí sát cửa sổ ở hàng sau cùng chỉ còn lại hai người bọn họ.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ăn Vạ Chị Đại PDF của tác giả Tối Ái Mai Tử Tửu nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website thuviensach.vn đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Cảm nhận và đánh giá

Sau khi đọc sách ĂN VẠ CHỊ ĐẠI thì mình cảm thấy sách là:

- Câu chuyện về tình yêu và mối quan hệ, thường được diễn ra trong một bối cảnh lãng mạn và đầy cảm xúc. Gợi mở sự mơ mộng và ngọt ngào trong tình yêu.

Nói chung sách hay đó mọi người đọc và cảm nhận nha. Chúc mọi người đọc sách vui vẻ :!!!

Nguồn :

Tham khảo - Người đọc sách

Bạn có biết?

Sách (chữ Hán: 冊) là một loạt các tờ giấy có chữ hoặc hình ảnh được viết tay hoặc in ấn, được buộc hoặc dán với nhau về cùng một phía. Mỗi mặt của một tờ trong các tờ này được gọi là một trang sách. Nếu sách chỉ bao gồm thông tin ở dạng điện tử được xem trên một thiết bị có màn hình thì được gọi là sách điện tử hoặc e-book. Sách chứa đựng nhiều giá trị văn hóa tinh thần (các tác phẩm sáng tác hoặc tài liệu biên soạn) thuộc các hình thái ý thức xã hội và nghệ thuật khác nhau, được ghi lại dưới các dạng ngôn ngữ khác nhau (chữ viết, hình ảnh, âm thanh, ký hiệu,...) của các dân tộc khác nhau nhằm để lưu trữ, tích lũy, truyền bá trong xã hội.

Nguồn :

Wikipedia - Bách khoa toàn thư

Copyright © 2021 Thu Vien Sach VN